mǎn jiāng hóng zèng wéi ān yuán zuò fǔ, jù dào zàng gǎi zōng dào rén

满江红 赠唯庵(原作府,据道藏改)宗道人

作者:李道纯

满江红 赠唯庵(原作府,据道藏改)宗道人拼音版、注音及读音

guān fù gōng fū,yào mò mòcún cún gù shǒu。jìng jí zhōng yī dòng,biàn tōng xuán mǔ。hū huǎng zhōng jiān qíng hé xìng,xū wú gǔ lǐ qí tóu ǒu。wǒ jīn jiāngxiàng shàng zǔ shī jī,wèi jūn pōu。shuō huà dǐ,fēi gàn kǒu。bǎ wù dǐ,fēi gàn shǒu。nà méi jiǎo tóng ér,huì fān jīn dǒu。jiě dé gè xiē qí tè chù,zì rán kān pò wú zhōng yǒu。wèn xī láide de yì yún hé,bāi bí。
观复工夫,要默默、存存固守。静极中一动,便通玄牡。惚恍中间情合性,虚无谷里奇投偶。我今将、向上祖师机,为君剖。说话底,非干口。把物底,非干手。那没脚童儿,会翻筋斗。解得个些奇特处,自然勘破无中有。问西来、的的意云何,擘鼻*。

仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
所属专题: 本文链接:../shipin186680

古诗推荐