hàn gōng chūn yǐ wèi zhēng yuè hé lǐ hàn lǎo yùn, jiǎn yán zi wén

汉宫春(乙未正月和李汉老韵,简严子文)

作者:

汉宫春(乙未正月和李汉老韵,简严子文)拼音版、注音及读音

héng dí chuī méi,jì nán lóu yè yuè,shū ruǐ xiān zhī。xiāng chén ruǎn hóng zì nuǎn,bù pà hán qī。rén guī mèng qiāo,chàng píng lánmì yuē shēn qī。shēn jiàn lǎo,fēng liú zòng zài,féng huā nà shì dāng shí。
dōng gé zhàn chūn yí zǎo,shén kāi chí yě sì,xuě wū shū lí。xū gōng cǎi háo dù qǔ,jǐn zhàng tí shī。duō yīng jiàn wǒ,guài zūn qiánhuá fà qí shuí。fán dào yǔ,xún yán gòng xiào,yuán shì jiù rì xiāng zhī。
横笛吹梅,记南楼夜月,疏蕊纤枝。香尘软红自暖,不怕寒欺。人归梦悄,怅凭阑、密约深期。身渐老,风流纵在,逢花那似当时。
东阁占春宜早,甚开迟也似,雪屋疏篱。须公彩毫度曲,锦帐题诗。多应见我,怪尊前、华发其谁。烦道与,巡檐共笑,元是旧日相知。

仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
所属专题: 本文链接:../shipin261989

古诗推荐